Các anh em, các bạn hỡi! Toàn bộ thế giới này đã đỗ vỡ rồi và không có cách gì cứu vãn lại tình thế, mà thỹc ra cuộc đời này, thế giới này cƯng chẳng còn chút gía trị nào để đắp vá hàn gắn lại. Đã đến lúc chúng ta hãy nắm tay nhau bắt đầu dựng xây một thế giới mới. Chúng ta hãy cùng nhau làm lại từ đầu.
Các anh em, các bạn có thấy (như tôi) là chung quanh chúng ta đã có qúa nhiều đau khổ, đã có quá nhiều thảm kịch xảy ra trong kiếp sống con người không? Chúng ta còn đợi gì mà không tìm cách giải quyết và chấm dứt ngay tệ trạng nhân sinh đó để chuẩn bị cho một ngày mai trời sáng nhiều sức sống hơn.
Bây giờ, các anh em, các bạn phải tiếp sức cho tôi, hãy cùng tôi can đảm đứng lên tranh đấu cho Lý Tưởng Nhân Loại; chúng ta phải sống cho xứng đáng, cho có ý nghĩa.
Cầ cuộc đời tôi đã đắp xây một thiên đường hạ giới, những sức đữp của một cánh chim đại bàng cũng đâu có thể xua đuổi nổi đám mây đen đang vần vơ trên bầu trời; tôi cần các anh em, các bạn! Hãy đến với tôi, hãy giúp tôi, hãy cùng tôi đứng vẫng đôi chân trần trên sởi đá cạm bậy cuộc đời và chúng ta cùng bước chung với nhau.
Tôi yêu cuộc đời này, tôi yêu nhân loại, tôi yêu tất cả chúng sinh hữu tình, tôi yêu thiên nhiên đang dang rộng tay che chở tôi; cũng như các anh em, các bạn đang đón những ân đất trời nuôi dưỡng.
Tôi bất mãn, tuyệt vọng hay chán nản mệt mởi cũng như các anh em, các bạn mỗi sáng thức dậy nhìn thấy mọi vật xung quanh sụp đổ dưới chân mình. Các anh em, các bạn, chúng ta cần phải thay đổi bộ mặt thế giới này ngay lập tức, ngay bây giờ; một thế giới kiểm chung lại có phải có quá ít hạnh phúc và an lạc thực sự không? Chúng ta phải thay đổi, cần phải thay đổi, cần phải bắt đầu tạo dựng một cuộc đời mới.
Thế giới này đã vỡ nát ra từng mảnh vỡ rồi, những mảnh vỡ rời rạc mà trước kia, đã có thời từng đan kết lại với nhau trong một thế giới cộng đồng – nhưng nay, thì có quá nhiều chia rẽ, có quá nhiều riêng biệt, lẻ loi. Không còn ai tin tưởng ai nữa, không còn ai chung sức, không còn ai một lòng nữa.
Tôn giáo chia rẽ, quốc gia xung đột, xã hội thối nát, con người lạc lõng đầy hận thù, nghi kỵ. Cuộc đời đã đầy dẫy những tưởng tàn đổ vỡ như vậy, chúng ta còn tiếc rẳ gì mà không dám đứng lên lật đổ cái cũ, dựng xây cái mới. Chúng ta hãy bẽ gậy xiềng xích, chúng ta hãy bẳ gậy cái vòng tròn khuôn mòn lối cũ đang ràng buộc, uốn nắn, úp chợp lên đầu chúng ta để chúng ta có thể học, có thể dạy, có thể san sẻ rất tự tại an nhiên với mọi người những huyền thoại, nhẫng ước mơ, những lời cầu nguyện.
Điểm quan yếu tôi muốn nói với các anh em, các bạn là chúng ta chắc chắn làm được và còn làm tốt đẹp hơn cha ông chúng ta đã làm nữa. ( Các bữc Tiền Bối nếu có đọc câu này cũng đừng bực bội nhé, vì hàng hữu bối chúng con chỳ mong thục hiện chính câu các Tiền Bối đã dạy là ” Con hơn cha là nhà có phúc “).
Chúng ta phải thay đổi cuộc đời chúng ta; chúng ta phầi thay đổi con đường chúng ta đang đi. Chúng ta phầi kiến tạo một thế giới mới, một thế giới hoàn chỉnh. Đã đến lúc chúng ta phầi bắt tay nhau làm việc, nổ lực phấn đấu đến hơi thở cuối cùng đắp xây một thế giới cộng đồng nhân bần tuyệt hảo.
Đã có quá nhiều chiến tranh, đã có quá nhiều chết chóc, sơ kết lại lịch sử loài người từ ngày tạo thiên lữp điạ đến nay phầi chẩng đã có trên vài ngàn cuộc chiến lớn nhở, và chiến tranh vận sẽ tiếp diễn liên tợc y như trong Kinh Trường Bộ, Đức Phữt đã nói cách đây hàng 2545 nẩm : ” Chúng sanh sẽ trải qua những kiếp nạn kinh khủng vì quả báo kém tu nhân lành; sẽ đến một ngày mà lá cây chạm vào nhau cùng tiết ra chất độc để diệt trừ nhau, con người chỳ giành với nhau một giọt nước cƯng rút binh khí ra giết nhau, thiên tai hoành hành tàn phá khắp nơi như lụt lội, hoả hoạn, cuồng phong, sẽ đến ngày mà tuổi thọ con ngỸời chỳ có 5 tuổi cho đàn ông và 10 tuổi cho đàn bà. . . ” Thực đúng vậy, đã đến lúc phầi chấm dứt sỹ sát hại lận nhau, chấm dứt chiến tranh, chung sống hòa bình.
Chúng ta cần tạo ra nhẫng biểu tượng lý tưởng mới, nhẫng tín hiệu mới, ngôn ngẫ mới, con người mới . . . và với nhẫng trang bị mới mẳ, đầy nẩng lỹc, đầy tình người, dồi dào sức sống và lý tương dó, chúng ta sẽ đánh bóng lại điạ cầu, sẽ lấp đầy những lỗ hổng tâm linh, và sẽ không còn bi thiết như cố nhạc sý Trịnh Công Sơn đã hoài vọng :
” . . . thấy bóng thiên đường cuối trời thênh thang” mà chúng ta sẽ sống trong Niết Bàn thường hằng an nhiên ngay trong kiếp người hiện hữu .
Thế giới mới đó đang chờ chúng ta, những con người mới, dám sống, dám nói, dám làm.
Hãy đến với tôi! Hãy tin tôi!
Xem thêm: