Từ vô lượng kiếp đến nay chúng ta sinh ra rồi tử, tử rồi lại sinh giống như con người tỉnh rồi lại ngủ, ngủ rồi lại tỉnh. Tối đến đi ngủ giống như hình thức chết, sáng lại tỉnh ra xem như người mới sanh, chẳng qua đối với sanh tử nầy thời gian ngắn ngủi thôi.
Thọ mạng của chúng ta, thời gian so ra dài hơn một chút, song chuyện sanh tử giống như chuyện ngủ thức mà thôi. Vì sao thế? Vì chúng ta có lúc mê mờ, có lúc minh bạch. Minh bạch tức là sinh, mê mờ tức là tử. Cho nên một niệm minh bạch, niệm đó mình sống; một niệm mê mờ, niệm đó mình chết.
Ðó là một thời gian ngắn tạm bợ của cuộc sanh tử, vô luận thời gian sanh tử ngắn cũng vậy, dài cũng vậy, đều là trong vòng sanh tử luân hồi, trôi lăn chìm hụm vô tận. Có lúc được sanh vào nhà giàu có, có lúc sanh vào nhà bần tiện, có lúc sanh làm trâu, làm ngựa, có lúc làm ngạ quỷ, súc sanh, hoặc xuống địa ngục.
Ðó là kiếp sống sanh tử luân hồi trong biển khổ nổi trôi bất định, vì sanh tử tuần hoàn không bao giờ dứt. Ðức Phật Thích Ca thấy kiếp sống của chúng sanh thật lả thảm hại, cho nên Ngài chờ không nổi mà “vô vấn tự thuyết”, không ai hỏi mà Ngài tự nói ra Pháp Môn Tịnh Ðộ. Pháp Môn Tịnh Ðộ là pháp môn phương tiện rất dễ tu hành. Ðường đi rất ngay thẳng, chỉ cần quý vị niệm Nam Mô A Di Ðà Phật với lòng tin, lòng phát nguyện, và tâm thực hành là đủ rồi.
Cho nên tín, nguyện, hạnh là ba chất liệu cần thiết để vãng sanh Tây Phương Cực Lạc, đó là ba loại lộ phí. Thứ nhất phải tin Ðức A Di Ðà Phật, tin Thế Giới Cực Lạc, tin pháp môn niệm Phật nhất định sẽ đến được cảnh giới Cực Lạc diện kiến Ðức A Di Ðà. Phải có lòng tin, chớ nói chưa thấy chưa tin, hay điều nầy không căn cứ nên không thể nào tin được. Chỉ cần quý vị có lòng tin, ngoài ra không cần gì khác. Kế đến là phát nguyện gặp đức A Di Ðà, nguyện sanh vào thế giới Cực Lạc, nguyện tu pháp môn niệm Phật. Sau khi đã phát nguyện, cứ y chiếu theo pháp môn Tịnh độ niệm Phật tu hành, phải thật thà niệm Phật, phải chân thật niệm Phật. Niệm thật nhiều rồi, mới có thể trở thành một khối (đả thành nhất phiến), mà nhất tâm bất loạn, đạt được Niệm Phật Tam Muội, thời nhất định sẽ sanh về thế giới Tây Phương Cực Lạc.
Thế giới Ta Bà muôn cảnh khổ giao qua xắn lại, đầy rẫy muôn điều ác, cấu xé tranh giành, không có một lúc nào bình an. Ở thế giới Tây phương chẳng có phiền não và không có vấn đề gì phát sanh, cho nên chúng ta phải cầu sanh về cõi Cực Lạc thế giới, diện kiến đức Phật A Di Ðà, liên hoa hóa sanh, đắc không thối chuyển.
Không thối chuyển là vị không thối chuyển, niệm không chuyển, và hành không thối chuyển. Vị không thối lùi là quả vị chứng được không thối đọa. Niệm không thối chuyển tức là tâm niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng thời khắc nào tâm cũng không thay đổi. Hành không thối chuyển tức tu hành theo pháp môn nầy không thối lùi.
Quý vị chứng đắc tam bất thối, tương lai nhất định thành Phật. Có đủ ba tư lương: tín, nguyện, hạnh rồi, thời đường đến thế giới Cực Lạc, diện kiến đức Phật A Di Ðà rất dễ dàng, bởi vì đây là nguyện lực của Ngài.
Tại mười phương thế giới, nếu có chúng sanh nào thành tâm niệm danh hiệu Nam Mô A Di Ðà Phật, thời lúc lâm chung, người đó được đức Phật A Di Ðà đến tiếp dẫn thành Phật.
Khi niệm Phật tức là đánh điện tín đến Thế Giới Cực Lạc. Một lần niệm Phật là một lần đánh điện tín, niệm Phật hai lần là đánh điện tín hai lần. Mỗi ngày đều đánh điện đến đức A Di Ðà, đức A Di Ðà ở thế giới Cực Lạc, cũng có ra-đa, có máy nhận điện tín. Máy ra-đa, máy nhận điện tín là cái gì? Ðó là ao sen thất bảo đó quý vị. Quý vị niệm Phật một câu, hoa sen lớn lên một chút. Quý vị niệm liên tục A Di Ðà Phật, hoa sen sẽ lớn lên to như bánh xe, chờ quý vị đến thế giới Cực Lạc. Phật tánh của quý vị, nhất linh chơn tánh của quý vị sẽ đến hoa sen nầy hóa sanh. Khi hoa nở, Phật tánh của quý vị sẽ hiển hiện. Nên nói:
“Nguyện sanh Tây Phương Tịnh độ trung,
Cửu phẩm liên hoa vi phụ mẫu,
Hoa khai kiến Phật ngộ vô sanh,
Bất thối Bồ Tát vi bạn lữ.”
Chúng ta nguyện ý đắc được thượng phẩm thượng sanh, hoa sen là cha mẹ, hoa nở thấy được đức Phật A Di Ðà, ngộ nhập Vô sanh pháp nhẫn, bấy giờ tức là chứng đắc bất sanh bất diệt, thoát khỏi sanh tử, cùng làm bạn với chư bất thối Bồ Tát. Khi chúng ta đến Thế Giới Cực Lạc, bạn bè quyến thuộc của chúng ta đều là Ðại Bồ Tát, ngày ngày cùng nhau giảng kinh thuyết pháp, cùng hướng về phía trước mà tiến.
Giảng ngày 17 tháng 12 năm 1985
Hòa thượng Tuyên Hóa