Mục Lục
I . Sám hối
(Phần quán sát về nguyên do tại sao phải sám hối)
Đệ tử….. con, từ vô thủy sinh tử đến nay, trôi lăn trong luân hồi, mang đủ thứ thân, từ thân cõi trời đến thân địa ngục, tạo đủ loại nghiệp, từ nghiệp nhân thiên đến nghiệp ác đạo, chiêu cảm quả báo luân hồi, chịu bao đọa đày, trải bao cam khổ, vẫn không tỉnh ngộ, đam mê trong nhà lửa ba cõi, đắm đuối trong vũng lầy tử sinh.
Được chút phúc báo cõi trời, thì tự kiêu tự mạn, coi thường lời giáo huấn của Thế Tôn, lơ là tâm thương xót của chư Phật. Nô lệ trong xiềng xích của ngũ dục, mà tưởng đâu là hạnh phúc chân thật, mù lòa giữa tăm tối của vô minh, mà ngỡ đâu là tri kiến chính xác. Thế nên, rời xa Tam bảo, thân cận tà đồ, lạc đường ngoại đạo, muôn kiếp sai lầm. Đệ tử ngày nay khẩn thiết, phát lộ sám hối các tội lỗi trên !
Tuy nhiên, một mai chợt tỉnh, chỉ biết lo cho chính mình, hết lòng cần cầu giải thoát, chán ghét thế gian, sợ hãi luân hồi, kinh hoàng sinh tử. Thế nên, bất tín Đại thừa, nghi ngờ đại Đạo. Là con của Phật – mà không dám phát tâm thành Phật cứu độ chúng sinh; là con của Phật – mà không dám thọ nhận bao kiếp luân hồi, hành Bồ tát đạo lợi ích chúng sinh; là con của Phật – mà bỏ mặc sự nghiệp thành Phật độ sinh, cho bất cứ ai khác gánh vác, không chút quan tâm ủng hộ, không chút tán thán khích lệ; là con của Phật – mà lại hủy báng giáo pháp Đại thừa, cho đó là pháp ngoại đạo, hoặc là ô nhiễm thế gian. Chẳng qua cũng vì tập khí ích kỷ ngã chấp xưa nay, nên nay gặp được đại Đạo, cũng chỉ bo bo thủ giữ tự kỷ, chẳng dám phát tâm vì người. Khiến nên lìa xa đại Đạo, tương lai Phật chủng cằn khô, mưa pháp mai sau không còn người tuôn, chúng sinh khổ đau nhờ ai đắc độ ?
(Phần phát nguyện : Qùy thẳng lên, chắp tay phát nguyện sám hối)
Nên con ngày nay thành tâm khẩn thiết, sám hối tâm tính ích kỷ, chỉ biết lợi mình. Nguyện cùng mười phương chư Phật, vô lượng Bồ tát thánh hiền, xót thương cho con mà chứng minh gia hộ :
Từ nay cho đến tận cùng vị lai, xin bảo bọc con, xin chở che con, cho con thoát khỏi mọi tội vô minh ái đắm thế gian, mọi tội tà kiến chấp trước ngoại đạo, mọi lỗi lợi kỷ không màng cứu khổ thế gian.
(Trước khi đảnh lễ nương về Tam Bảo, quán tưởng chư Phật cùng các hội chúng Bồ tát Thanh văn của các Ngài hiện thân ra sáng rực cùng khắp hư không xung quanh mình để chứng minh và gia lực hộ trì cho mình.)
Nam Mô Thập Phương Thường Trụ Tam Bảo Tác Đại Chứng Minh (3 lậy)
*****
II . Quy y Tam Bảo
1. Quy Y Phật
(Nhiếp tâm chân thành vừa đọc lên các lời lẽ sau đây vừa quán sát ý nghĩa chư Phật là nơi nương tựa giữa thế gian khổ đau này, và quán các lời lẽ này chính thật là tâm nguyện của mình 🙂
Con xin hướng về đảnh lễ và nương theo mười phương vô lượng chư Phật. Vì luôn thương tưởng đến con cùng với tất cả chúng sinh, vì hằng muốn cứu độ con cùng với tất cả chúng sinh, vì nguyện che chở cho con cùng với tất cả chúng sinh, nên các ngài thị hiện ra đời, như các bậc tối tôn trong thế gian này. Để giữa biển khổ bao la con có hải đảo kiên cố, và giữa sóng cả não phiền con có bờ bến vững bền, cho con và cho tất cả chúng sinh, luôn có được nơi nuơng tựa, luôn có được chốn an lành, để tiêu đi bao sợ hãi, để tan hết mọi ưu phiền.
(Phần phát nguyện : Qùy thẳng, chắp tay và chân thành phát nguyện quy y)
Thế nên con nguyện một lòng, chân thành quay về nương tựa – mười phuơng vô lượng chư Phật, từ nay cho đến tận cùng vị lai, các ngài là các Thế tôn của con, mà con duy nhất tôn quí đảnh lễ, tin tưởng nương theo…
(Quán tưởng chư Phật đồng đưa tay trái của các ngài lên theo ấn an úy để an ủi và trấn an cho mình. Tưởng xong đảnh lễ)
Nam Mô Mười Phương Vô Lượng Chư Phật – Thế Tôn (1 lậy)
(Nhiếp tâm chân thành vừa nói lên các lời lẽ sau đây vừa quán sát ý nghĩa về sự liên hệ giữa tâm từ bi của chư Phật và tâm vô minh tội lỗi của mình như sự liên hệ giữa người cha bao dung thương con bất tận và người con dại dột lỗi lầm.Và an tâm tin tưởng nương tựa dứt khoát vào các Ngài)
Con xin hướng về đảnh lễ và nương theo mười phương vô lượng chư Phật, các Ngài là các cha lành của con, mà luôn coi con như là con một, ví dù tạo bao ác nghiệp, đưa con tận đến địa ngục, các Ngài cũng vẫn vào theo, để mà ra công cứu độ; dù con bao kiếp đọa đày, các ngài cũng vẫn theo cùng, để mà bảo bọc nhắc nhở, kéo con ra khỏi đọa đày; dù con huỷ báng tàn hại, các Ngài vẫn cứ một lòng, bất động thiết tha cứu vớt, cho con thoát khỏi ác quả.
(Phần phát nguyện : Qùy thẳng, chắp tay và chân thành phát nguyện quy y)
Thế nên con nguyện một lòng, chân thành quay về nương tựa – mười phương vô lượng chư Phật, từ nay cho đến tận cùng vị lai, các ngài là các cha lành của con, mà con duy nhất kính thương tưởng niệm – tìm về nương náu…
(Quán tưởng chư Phật đồng đưa bàn tay phải xuống theo ấn dữ nguyện để tiếp đón mình với vô lượng từ ái và hoan hỉ. Tưởng xong đảnh lễ )
Nam Mô Mười Phương Vô Lượng Chư Phật – Từ Tôn (1 lậy)
(Nhiếp tâm chân thành vừa đọc lên các lời lẽ sau đây vừa quán sát ý nghĩa năng lực tối thượng của chư Phật qua từ bi, trí huệ và phương tiện giác tha của các ngài. Và an tâm nương tựa vào chư Phật xả hết mọi sợ hãi)
Con xin hướng về đảnh lễ và nương theo mười phương vô lượng chư Phật, các Bậc từ bi trải rộng, thẩm nhập mười phương pháp giới, để mà che chở cho con để mà bảo bọc cho con với cùng toàn thể thế gian lìa xa hết mọi khổ ải.
Con xin nương về chư Phật, các Bậc trí huệ sắc bén, như thanh bảo kiếm kim cương, cắt đứt xích xiềng tham ái, đã bao kiếp nay trói chặt lấy con, giam trong nhà lửa ba cõi ngục tù; đâm thủng lưới thép vô minh, đã bao kiếp nay bủa vây kín con, chìm trong đêm dài luân hồi bất tận; nhổ bật gốc rễ não phiền, đã bao kiếp nay chôn chặt lấy con, vùi trong mảnh đất sáu nẻo tử sinh.
Con xin nương về chư Phật, các Bậc ánh sáng giác ngộ, như vầng thái dương rạng ngời, xua tan tất cả bóng ma nhân ngã chập chờn, đã bao kiếp nay luôn rình rập con, để mà đe dọa đàn áp khủng bố; phá tan tất cả các cơn mộng mị, của bao hành nghiệp lao xao hư vọng, tạo nên vô lượng thế gian hư ảo. Để đánh thức giậy trong con ánh sáng trí huệ chân thật, ánh sáng chan hòa vô biên, ánh sáng chứa chan vô lượng, ánh sáng vô trụ bất động.
(Phần phát nguyện : Qùy thẳng, chắp tay và chân thành phát nguyện quy y)
Thế nên con nguyện một lòng, chân thành quay về nương tựa – mười phương vô lượng chư Phật, từ nay cho đến tận cùng vị lai, các ngài là các đạo sư tối thượng của con, mà con duy nhất tuyệt đối vâng lời – triệt để tuân hành – mãi mãi nương theo tu học…
(Quán tưởng chư Phật kéo mình lên về phía ngực của Ngài bằng bàn tay phải và bàn tay trái của Ngài hạ xuống để đỡ lấy mình mà thành ấn chuyển pháp luân, nghĩa là các Ngài sẽ nói Pháp để cứu độ mình. Tưởng xong đảnh lễ 🙂
Nam Mô Mười Phương Vô Lượng Chư Phật – Vô Thượng Tôn (1 lậy)
***
2. Quy Y Pháp
(Nhiếp tâm vừa đọc lên vừa quán sát ý nghĩa công năng tối thượng của Pháp, chỉ dành để cứu độ mình và toàn thể chúng sinh, để mà nhiếp tâm quy y)
Con xin hướng về đảnh lễ và nương theo mười phương vô lượng tối tôn Pháp là Pháp chư Phật tuyên thuyết. Các giáo pháp tối tôn này mà bản thể là đại Bi, mà thật tướng là Trí huệ, mà công năng là đại Nguyện, đã do mười phương vô lượng chư Phật một lòng thiết tha ban bố. Các giáo pháp tối tôn này mà như phương thuốc trường sinh đưa con đến miền bất tử, hay như ngọc chúa Ma Ni cho con thỏa mọi ước nguyện, và như phương tiện tối xảo để mà cứu vớt chính con cùng với toàn thể chúng sinh đến nơi bến bờ an ổn.
(Phần phát nguyện : Qùy thẳng, chắp tay và chân thành quy y)
Thế nên con nguyện một lòng, chân thành quay về nương tựa – mười phương vô lượng tôn Pháp, từ nay cho đến tận cùng vị lai, các giáo Pháp này chính là ánh sáng – soi đường chỉ lối cho con, mà con duy nhất xin nguyện lắng nghe – bằng đôi tai nhiếp thọ – bằng con tim tuỳ thuận – bằng khối óc sáng tỏ, để mà nương theo – tôn kính tuân hành…
(Quán tưởng chư Phật chuyển vận tâm từ khơi động khẩu nghiệp, từ lưỡi các Ngài phóng ra ánh sáng chan hòa biến chiếu mười phương, rồi trở về bao trùm quanh mình, như nước Pháp tưới rửa cho mình. Tưởng xong đảnh lễ 🙂
Nam Mô Mười Phương Vô Lượng – Vô Thượng Quang Minh Pháp (1 lậy)
(Nhiếp tâm vừa đọc lên vừa quán sát ý nghĩa Pháp vốn là chân lý thường trụ bất biến, là lối thoát cứu cánh cho bất cứ ai, bất cứ cảnh giới nào hay điều kiện nào, để mà tuyệt đối tin tưởng quy y)
Con xin hướng về đảnh lễ và nương theo mười phương vô lượng thường trụ Pháp là Pháp chư Phật giác ngộ. Các giáo pháp thường trụ này, vốn là ánh sáng chân thật, và là chân lý muôn đời của chung tất cả mọi loài, dù với muôn vàn sai khác. Thế nên, cho dù thế gian tràn đầy đau khổ, song chân thật Pháp vẫn thường tịch lạc; cho dù chúng sinh vô minh tối mò, nhưng thật tướng Pháp vẫn soi rạng ngời; và dù luân hồi nổi trôi bất tận, bản thể Pháp vẫn như như bất động; dù cho chư Phật vắng bóng nơi đời, Pháp chư Phật giác vẫn thường có mặt. Nhờ thế mà dù vô minh hay dù phiền não dầy đặc, con và tất cả chúng sinh chắc chắn đều sẽ được độ.
(Phần phát nguyện : Qùy thẳng, chắp tay và chân thành phát nguyện quy y)
Thế nên con nguyện một lòng, chân thành quay về nương tựa – mười phương vô lượng thường Pháp, từ nay cho đến tận cùng vị lai, các giáo pháp này chính là hướng đi – vĩnh viễn mãi mãi của con, mà con duy nhất hướng đến noi theo – không để bao giờ mất dấu…
(Quán tưởng ánh sáng ấy chiếu sáng thấu qua cả thân lẫn tâm, như nước Pháp cam lồ gội rửa thân tâm mình sạch hết mọi trần cấu, làm cho cả trong lẫn ngoài mình đều sáng rực thanh tịnh. Tưởng rồi đảnh lễ 🙂
Nam Mô Mười Phương Vô Lượng – Thường Trụ Tịch Chiếu Pháp (1 lậy)
(Nhiếp tâm vừa đọc lên vừa quán sát ý nghĩa Pháp chính là thể tính giải thoát trong sáng của mình, nên nương tựa vào Pháp là hoàn toàn hợp lý, và không có lý nào lại không thể được)
Con xin hướng về đảnh lễ và nương theo, mười phương vô lượng pháp tính Pháp, là Pháp chư Phật khai thị, cho con và mọi chúng sinh ngộ nhập. Các Pháp mà là bản thể chân thật của con : bản thể của con chiếu sáng, song luôn thường hằng bất động, chính là trí huệ chân thật, tự giác tịch diệt cứu cánh; bản thể của con chiếu sáng, chiếu khắp bao la vô hạn, chính là đại bi bình đẳng, thể nhập pháp giới chúng sinh; bản thể của con chiếu sáng, chiếu soi tất cả không sót, chính là phương tiện thiện xảo, cứu độ trọn hết muôn loài; bản thể của con chiếu sáng, chiếu mãi không bao giờ tận, chính là công đức vô lậu, nhiêu ích tất cả hữu tình.
(Phần phát nguyện : Qùy thẳng, chắp tay và chân thành phát nguyện quy y)
Thế nên con nguyện một lòng, chân thành quay về nương tựa – mười phương vô lượng thật Pháp, từ nay cho đến tận cùng vị lai, các giáo pháp này chính là hơi thở – mạng sống muôn đời của con, mà con duy nhất khuôn theo trì giữ – như giữ lấy chính mạng mình…
(Quán tưởng ánh sáng trong ngoài hòa nhập làm một, thân tâm theo đó tan vào ánh sáng, trở thành vô tướng, như ánh sáng duy nhất biến khắp, chính là Pháp thân của mình bao la vô hạn. Tưởng rồi đảnh lễ 🙂
Nam Mô Mười Phương Vô Lượng – Pháp Tính Biến Chiếu Pháp (1 lậy)
***
3. Quy Y Tăng
(Nhiếp tâm vừa đọc lên vừa quán sát ý nghĩa công đức lợi tha thiết thực của Tăng, để mà nhiếp tâm quy y)
Con xin hướng về đảnh lễ và nương theo mười phương vô lượng hải hội chúng, bao la như mây như biển, vây quanh vô lượng các đấng Như Lai.
Các ngài là các bậc con đích tử của khắp mười phương chư Phật, là các dòng dõi chính thống của trọn mười cõi Pháp vương, và là các đấng Như Lai của mọi chúng sinh mai hậu, cùng là các bậc Thế tôn của khắp muôn loài mai sau. Cũng vì lợi lạc cho con và cho tất cả chúng sinh, mà các ngài sinh vào dòng dõi Như Lai, cũng vì an nguy cho con và cho toàn thể chúng sinh, mà các ngài dưỡng nuôi Phật chủng bất đoạn.
(Phần phát nguyện : Qùy thẳng, chắp tay và chân thành phát nguyện quy y)
Thế nên con nguyện một lòng, chân thành quay về nương tựa – mười phương vô lượng thánh Chúng, từ nay cho đến tận cùng vị lai, các ngài là các chúng hội của con, mà con duy nhất quy kính nương theo – tôn thờ đảnh lễ…
(Quán tưởng Chư thánh chúng ở khắp mười phương đều hướng quay về mình hoan hỉ tiếp nhận. Tưởng rồi đảnh lễ 🙂
Nam Mô Mười Phương Vô Lượng Hải Hội – Vô Thượng Chúng (1 lậy)
(Nhiếp tâm vừa đọc lên vừa quán sát ý nghĩa công năng của Tăng nhằm để làm phát khởi mầm Đạo của mình)
Con xin hướng về đảnh lễ và nương theo mười phương vô lượng hòa hợp chúng, mênh mang như mây như biển, bao quanh vô lượng các đấng Như Lai.
Các ngài cùng nhau hòa hợp thanh tịnh, như nước hòa cùng với sữa, để cho Giới pháp trường tồn, chúng sinh có nơi nương tựa.
Các ngài cùng nhau hòa hợp đồng tu, vây quanh chư Phật hỏi pháp, khiến cho chính Pháp tỏa rộng, chiếu sáng thế gian mù lòa, như các tia sáng quanh vầng thái dương, tụ hội để mà toả rộng sáng soi mười phương tối ám.
Các ngài cùng nhau hòa hợp lợi sinh, tụ hợp vô lượng công đức, hợp lực phát triển mầm Đạo của con và mọi chúng sinh, như mảnh đất ruộng phì nhiêu, tụ hợp vô lượng mầu mỡ, tăng trưởng phát triển phong thịnh, tất cả các mầm lúa non.
(Phần phát nguyện : Qùy thẳng, chắp tay và chân thành phát nguyện quy y)
Thế nên con nguyện một lòng, chân thành quay về nương tựa – mười phương vô lượng tịnh Chúng, từ nay cho đến tận cùng vị lai, các ngài là các phước điền của con, mà con duy nhất gần gũi cúng dường – tin tưởng phụng sự…
(Quán tưởng chư thánh chúng tụ tập lại quanh mình, che chở ủng hộ khích lệ. Tưởng rồi đảnh lễ 🙂
Nam Mô Mười Phương Vô Lượng Hải Hội – Phước Điền Chúng (1 lậy)
(Nhiếp tâm vừa đọc lên vừa quán sát ý nghĩa phương tiện tối xảo của Tăng làm cho mọi vô minh tội lỗi của mình tan biến, và nhờ Tăng mà cả hai mặt trí và bi của mình đều được viên mãn trang nghiêm)
Con xin hướng về đảnh lễ và nương theo mười phương vô lượng trang nghiêm chúng, man mác như mây như biển, theo quanh vô lượng các đấng Như Lai.
Các ngài nguyện làm bằng hữu của con và của chúng sinh, nên mới cùng nhau hòa hợp, góp bao Trí huệ chiếu soi, để cho màn tối vô minh, của con trở thành trong sáng. Cũng như vô lượng các vì sao đêm, tụ hợp lại trên bầu trời, lấp lánh như ngàn kim cương, làm cho cả màn đêm đen, trở nên trong sáng thanh tịnh.
Các ngài cùng nhau hòa hợp, tụ bao tịnh Giới trong sạch, để bao tội lỗi của con, được hoà tan vào thanh tịnh. Cũng như vô lượng giọt nước trong xanh, hợp lại thành biển trong sạch, làm cho một nắm bùn con, trở nên tan loãng trong lành.
Các ngài cùng nhau hòa hợp, hòa tan vô phân biệt trí, để cho ngã tướng của con, khi hòa vào với các ngài, sẽ được tháo gỡ tan rã, để với Pháp thân làm một. Cũng như vách tường mái trần gỡ đi, cho khoảng không nhỏ trong nhà, chan hòa vào cõi hư không, bao la vô lượng bất động.
(Phần phát nguyện : Qùy thẳng, chắp tay và chân thành phát nguyện quy y)
Thế nên con nguyện một lòng, chân thành quay về nương tựa – mười phương vô lượng đạo Chúng, từ nay cho đến tận cùng vị lai, các ngài là chúng thiện hữu của con, mà con duy nhất thiết tha hòa hợp – cộng trụ hòa tan như một bản thể…
(Quán tưởng từ ngực của chư thánh chúng phóng ra vô lượng ánh sáng nhiếp hộ làm cho mọi đức tướng thanh tịnh thuộc trí và bi đều được thành tựu nơi thân tâm mình. Mình không còn là mình nữa mà chính là báo thân của trí và bi hiển hiện. Tưởng rồi đảnh lễ 🙂
Nam Mô Mười Phương Vô Lượng Hải Hội – Trang Nghiêm Chúng (1 lậy)
III. Phát tâm
1. Phát Tâm Bồ Đề
(Nhiếp tâm vừa đọc lên vừa quán sát ý nghĩa mọi hoạt động của tâm mình đều là tâm chấp ngã. Trong khi Tâm bồ đề hoàn toàn không có nơi mình, thế nên cần phải phát khởi lên loại Tâm siêu việt tối thượng này để thay thế cho tâm chấp ngã của mình, thì mới cứu độ được mình và mọi chúng sinh được)
Xét rằng con đã bao kiếp gặp vô lượng Phật, nghe vô lượng Pháp, tu vô lượng hành. Mà ngày nay đây vẫn cứ luẩn quẩn trong vô minh, loanh quanh nơi phiền não, ra vào chốn tử sinh, tới lui trong luân hồi. Cũng bởi gốc chẳng biết phát Tâm đại Đạo, để cho ngã kiến hằng tồn, để cho ngã chấp chủ động, gieo nhân gặt quả trọn đều y nơi tâm Ngã :
Như khi chưa gặp Phật nghe Pháp, thì nhất cử nhất động, đều do ngã làm chủ, sống chỉ biết lo cho Ta, xây dựng cho Ta, ích lợi cho Ta và những gì của Ta. Mọi hoạt động của đời sống mình, chỉ là hoạt động của một cái Ta. Do đó mà ích kỷ nẩy sinh, chỉ lo cho mình nên tham lam nẩy sinh, so đo với người thì kiêu căng, tật đố, sân hại, nẩy sinh… Nhân đó mà thúc đẩy thân khẩu tạo nghiệp. Nghiệp tạo thành nhân, triêu cảm quả báo, cứ thế mà nhân quả kéo dài, thành ra là luân hồi bất tận !
Nếu có hành thiện, thì cũng vẫn do bản ngã điều động; trên mặt hình tướng thì thiện ác là hai đối cực tương phản, song nơi mặt bản thể thì chỉ là một cái Ta mà thôi. Thế nên, thiện ấy vẫn chỉ là các hành nghiệp luân hồi, đưa vào các cõi thú nhân thiên. Khi được hưởng các phước trời người, thì lại sinh ái đắm, hoặc là sinh kiêu mạn; cho nên có gặp Phật nghe Pháp, thì hoặc là lơ là không thích hợp, hoặc là hạch hỏi xem Phật có danh vọng thế lực gì trong đời không mà phục, hoặc là nhìn ngắm xem Pháp có mang lại được hưởng thụ nào không mà theo, hoặc chỉ biết thực hành các pháp hữu lậu để mà hưởng công đức, hoặc lại sử dụng phật Pháp để chỉ tìm lợi dưỡng riêng tư. Do đó mà gặp Phật nghe Pháp cũng chỉ là luống qua không, thế tục vẫn hoàn thế tục; đôi khi lại thành oan gia hủy báng, tạo thành ác nghiệp đọa lạc !
Hoặc nếu có kính Phật tin Pháp, mong muốn nương theo về Phật, thì chỉ mong sao cho được an thân, không dám phát Tâm đại Đạo; cần cầu được hành theo Pháp, thì cũng bị Ngã chủ động : Tôi tu, Tôi hành, Tôi đắc, Tôi chứng, cho mọi hoạt động của Ngã, mọi hành nghiệp của Tôi, là chân thật cụ thể để đưa đến Đạo quả, còn đối với việc phát Tâm, thì cho là tâm tưởng xuông, không phải là điều chủ yếu. Thế nên tu hành bao nhiêu, cũng chỉ khác với thế tục, so trên phương diện hình tướng, còn thì ở nơi bản thể, cũng vẫn là một hoạt động, của cùng một cái Ta thôi. Do đó nên tận cùng sức, cũng lạc vào cõi Thiền, Định, vòng vo không khỏi luân hồi.
(Phần phát nguyện : Qùy thẳng, chắp tay và chân thành phát tâm tìm cầu thành tựu cho được Vô Thượng Bồ Đề)
Thế nên, từ nay cho đến tận cùng vị lai, con Nguyện chân thành phát Tâm đại Đạo : khát khao Phật quả, thiết tha cần cầu con Đường đưa đến Phật quả, hân hoan mong muốn thực hành con đường đại Đạo.
Con Nguyện dồn hết bao nhiêu năng lực thiết tha mong cầu trong con, một lòng mong được Trí huệ vô thượng Bồ Đề.
Bên ngoài Trí huệ và Phật quả ra, con Nguyện xả bỏ và không nương theo, bất cứ mục tiêu mong cầu nào khác, dù là trí huệ chân thật của bậc Nhị thừa, dù là kết quả tối cao của hàng La Hán, hay dù trọn hết vô lượng công đức, của mọi cõi trời cộng lại.
Con Nguyện duy nhất một lòng – chỉ cầu thành Phật mà thôi.
(Quán tưởng chư Phật đồng thời đưa tay ra xoa đảnh ấn khả thọ ký cho mình. Tưởng rồi đảnh lễ 🙂
Nam Mô Mười Phương Thường Trụ Tam Bảo Tác Đại Chứng Minh (3 lậy)
*****
2. Phát Tâm Đại Bi
(Nhiếp tâm vừa đọc lên vừa quán sát ý nghĩa Tâm từ bi siêu việt lên trên tâm Nhị thừa và công năng vi diệu tối thiện xảo của Tâm đại bi nhằm phối hợp Tâm bồ đề và tâm chấp ngã làm thành phương tiện độ sinh)
Nếu thành Phật chỉ để tự lợi mà thôi, thì Bồ Đề của Nhị thừa chính là cứu cánh. Nay con cần cầu vô thượng Bồ Đề của mười phương vô lượng chư Phật, chính là để cứu độ vô biên pháp giới chúng sinh, mà cũng là do vì phải cứu độ hết vô biên pháp giới chúng sinh, thì con mới chứng đắc được vô thượng Bồ Đề:
Bởi Tâm đại Đạo vô thượng Bồ Đề là Tâm giác ngộ, thấy rõ thật tướng của tất cả các Pháp là Không, vô ngã, tịch diệt, vắng lặng cứu cánh. Do tất cả các Pháp sở duyên là tịch diệt vô ngã, nên Tâm Bồ Đề năng chiếu, cũng vô ngã tịch diệt. Tâm và Cảnh đều không tịch vắng lặng, thì đó vốn là cảnh giới cứu cánh tự lợi của Nhị thừa. Tâm giác của Phật không ngừng tại đó, bởi Tâm giác tuy tịch mà chiếu : chiếu thấy có ta có người, vô lượng chúng sinh đều như huyễn hóa không thật, chính tức là Không, vô ngã, tịch diệt; song vì chúng sinh không giác, nên khởi đủ thứ hành nghiệp vọng động, tạo nên vô lượng cảnh giới hư ảo. Chư Phật với Tâm bồ đề, chiếu rõ cảnh giới chúng sinh, huyễn ảo không thật như thế, các Ngài mới hưng khởi giậy, bản Tâm đại Từ đại Bi, ứng theo nhân duyên chúng sinh, mà thành có ta có người.
Ta đó của Phật, nhân duyên theo chúng sinh mà có, thể là Đại Bi, dụng hay hành nghiệp là phương tiện độ sinh, cứu cánh là thường hằng tịch diệt, Không, vô ngã. Ta đó của Phật vì muốn cứu độ vô lượng vô biên pháp giới chúng sinh, mà ở trong nhân duyên của chúng sinh, phát tâm thành Phật, tu vô lượng công đức, hành viên mãn lục độ, trong bao vô lượng kiếp, để nhiêu ích chúng sinh, để thủ hộ hữu tình, mà độ tận không sót. Ta đó của Phật không phải là Ngã kiến, không phải là Ngã chấp, không phải là một cái “Tự”, đối lại các cái “Tha” khác của tất cả chúng sinh; mà Ta đó do nhân duyên nơi chúng sinh mà có, Ta đó có vì tất cả chúng sinh và cho tất cả chúng sinh, Ta đó là để độ sinh và để ích lợi cho tất cả chúng sinh. Ta đó chính là Tâm đại Từ Bi cứu độ vô lượng chúng sinh, của khắp mười phương vô lượng chư Phật.
(Phần phát nguyện : Qùy thẳng, chắp tay và chân thành phát nguyện không bao giờ xả bỏ chúng sinh cho đến bao giờ độ tận hết mới thôi)
Thế nên, từ nay cho đến tận cùng vị lai, con Nguyện chân thành phát Đại Bi Tâm : khát khao cứu độ chúng sinh, thiết tha thực hành lục độ lợi ích chúng sinh, hân hoan tùy thuận nhiêu ích chúng sinh.
Con Nguyện dồn hết bao nhiêu năng lực tình cảm thiết tha trong con, đều chuyển thành Đại Bi Tâm : chúng sinh mà độ chưa hết, thì năng lực Bi Nguyện trong con, sẽ không cùng tận.
Con Nguyện vĩnh viễn, sẽ không bao giờ xả bỏ chúng sinh, dù có vì thế, mà phải lìa xa Niết Bàn, trôi lăn ở trong sinh tử; dù cho tất cả tội lỗi, phiền não cũng như khổ đau, đều từ do nơi chúng sinh mà ra; dù bao gian nan khổ nhọc, con phải nhẫn nại chịu đựng, để mà lợi ích chúng sinh; chỉ miễn nhiêu ích chúng sinh, thì dù chúng sinh bất tận, phiền não chúng sinh không cùng, con nguyện cam tâm hoan hỉ.
Con nguyện duy nhất một lòng – độ tận chúng sinh mà thôi.
(Quán tưởng mười phương chư Phật và chư Bồ Tát thánh chúng cùng với vô biên pháp giới chúng sinh đều được thu nhiếp trọn hết vào Tâm nguyện đại bi của mình, kết thành một khối quang minh duy nhất, vô tướng vô lượng, không trong không ngoài, không đến không đi, không thủy không chung, sáng rực biến chiếu vô hạn vô ngại, song tịch diệt và dứt lặng. Quán tưởng tất cả thân tâm đều lắng diệt không tịch, rồi đảnh lễ 🙂
Nam Mô Mười Phương Thường Trụ Tam Bảo Tác Đại Chứng Minh (3 lậy)
IV. Hồi hướng
(Nhiếp tâm vừa đọc lên vừa quán sát ý nghĩa công đức vô lượng và tối thượng của Tâm bồ đề đối với tất cả mọi loại tâm thức. Tin tưởng hoàn toàn vào công đức tối thượng của sơ phát Tâm này)
Mười phương chư Phật Thế Tôn, cùng chư đại Bồ Tát, đều do phát đại Tâm Bồ Đề, mà thành chính đẳng chính Giác. Bồ Đề Tâm như dũng tướng vô địch, Bồ Đề Tâm như vũ khí tối lợi hại, chiến thắng và đánh bại tất cả các Ma quân ở trong cũng như ngoài. Bồ Đề Tâm là đất bằng an ổn, lìa xa sóng gió của phiền não; Bồ Đề Tâm là đầu non cao ngất, mà bao ngọn sóng xô của biển khổ, cũng không bao giờ bén mảng tới được. Bồ Đề Tâm là Tâm tối thắng trong tất cả các tâm, là Tâm tối thượng trong tất cả các tâm, bao la to lớn nhất trong tất cả các tâm, vì Bồ Đề Tâm tổng trì hết tất cả các tâm, nhiếp thọ hết tất cả các tâm, như hư không dung chứa trọn hết mọi pháp. Bồ Đề Tâm là Tâm tối thiện, đại thiện, đệ nhất thiện, đệ nhất chân thật thiện trong tất cả các tâm thiện, vì Bồ Đề Tâm là năng lực duy nhất làm chuyển hóa và cứu độ được vô lượng chúng sinh. Bồ Đề Tâm là Tâm chân thật nhất, thanh tịnh nhất, tôn quý nhất trong tất cả các tâm, vì Bồ Đề Tâm là năng lực bất tận phát sinh vô lượng vô biên không cùng tận chư Phật và chư đại Bồ Tát…
(Phần phát nguyện hồi hướng : Qùy thẳng, chắp tay và chân thành phát nguyện hồi hướng với tất cả tấm lòng từ bi)
Công đức của sơ phát tâm Bồ Đề này, do đó mà vốn vô lượng vô biên không thể nghĩ bàn. Chỉ trong một niệm phát Tâm, công đức cũng đủ không bao giờ tận, huống gì nay con lập nguyện – phát Tâm vô thượng Bồ Đề : cho đến tận cùng vị lai, độ tận chúng sinh không sót. Công đức bất tận bất khả thuyết này, con nguyện không chút xẻn tiếc, không hề một niệm lưỡng lự, mà xin hồi hướng trọn vẹn, trao về cho mọi chúng sinh, nguyện cho toàn thể pháp giới chúng sinh, cùng con chứng đắc vô thượng Bồ Đề, đồng đẳng cùng với mười phương vô lượng chư Phật, không có chút gì sai biệt.
(Quán tưởng tất cả cảnh giới của Pháp giới chúng sinh đều trở thành trang nghiêm thanh tịnh đồng với các cõi Tịnh độ của chư Phật. Tưởng rồi đảnh lễ 🙂
Nam Mô Mười Phương Thường Trụ Tam Bảo Tác Đại Chứng Minh (3 lậy)
*****
Trí huệ hoằng thâm đại biện tài,
Đoan cư ba thượng tuyệt trần ai,
Tường quang thước phá thiên sinh bệnh,
Cam lồ năng trừ vạn kiếp tai,
Thúy liễu phất khai kim thế giới,
Hồng liên dũng xuất ngọc lâu đài,
Ngã kim khể thủ phần hương tán,
Nguyện hướng nhân gian ứng hiện lai.
Ôi, Đấng trí huệ thăm thẳm bao la, với biện tài rạt rào quảng đại. Cao vút bên trên các ngọn sóng cả xô dạt nhận chìm của trần gian, Ngài ngự trị bất động và oai nghiêm, mà không một bụi trần nhỏ nhoi nào có thể thấm nhiễm được. Trên đó, ánh sáng an lành từ nơi Ngài tỏa chiếu, thiêu sạch hết bệnh khổ trong bao đời đầy đọa; cam lồ tươi mát từ nơi Ngài rẩy tưới, trừ tuyệt hết tai ương trong vạn kiếp hiểm nghèo. Với bàn tay này vi diệu, Ngài khẽ phất nhẹ nhành liễu biếc, để khai mở ra cho chúng sinh cả một thế giới chân thật bất tử, thanh tịnh và chiếu sáng như vàng ròng. Với bàn tay kia nhiệm mầu, ngài đưa ra đóa sen hồng, để vọt hiện ra cho muôn loài một thế giới tràn đầy công đức trang nghiêm, với lâu các điện đài chập chùng bằng bảo ngọc… Con nay xin khấu đầu dâng hương, cúng dường, tán thán và ca ngợi. Nguyện xin Ngài hãy đến giữa nhân gian này mà ứng hiện để cứu độ cho muôn loài.