THI CA 9 – CÁI THẤY CỦA NGƯỜI CHỨNG ĐẠO MỐI TƯƠNG QUAN CỦA NGŨ NHÃN VÀ NGŨ LỰC

đạo ca chương 9

Phiên âm:

Tịnh ngũ nhãn, đắc ngũ lực
Duy chứng nãi tri nan khả trắc
Kính lý khán hình kiến bất nan
Thủy trung tróc nguyệt tranh niêm đắc

Dịch nghĩa:

Tịnh ngũ nhãn, sẽ kéo thêm ngũ lục
Chung môi trường mới biết được diệu dụng kia
Rủ giành trăng, đáy nước…chuyện còn khuya!
Đứng trước kính, ngắm thân hình là việc dễ!

TRỰC CHỈ

Giáo lý đạo Phật dạy rằng, con người có khả năng và quyền xử dụng “ngũ nhãn”.” Khả năng” và “quyền” thì mọi người đều có quyền thừa hưởng, xử dụng bình đẳng.

Tuy nhiên, đây là thứ bình đẳng có điều kiện. Mọi người phải cùng ở “môi trường TU” thì mới cùng được ở trong “môi trường CHỨNG”.

“Tịnh ngũ nhãn” là người đạt đến giai đoạn CHỨNG. Ngũ nhãn đoạt đến giai đoạn CHỨNG ĐẮC THANH TỊNH thì chỉ có người tự chứng được biết.

Người khác môi trường nói và kể cho họ nghe hoặc họ bảo kể cho nghe, chẳng khác “Rủ nhau giành trăng ở đáy nước” hy vọng gì người khác môi trường bảo họ hiểu hoàn cảnh của riêng mình.

Phải cùng đứng trong vườn LAN HUỆ mới cùng thưởng thức được mùi hoa lan huệ. Phải cùng đứng nơi chợ cá ươn, mới thắm thía “hương vị” của chợ bán cá ươn.

Vì vậy, TỊNH NGŨ NHÃN, ĐẮC NGŨ LỰC là chuyện có thực, nhưng diễn đạt cảnh giới thanh tịnh của “ngũ nhãn” của mình cho người khác nghe biết là điều không dễ. Bảo người khác phải nghe và phải hiểu về cảnh giới CHỨNG ĐẮC của mình lại càng khó, khó đến nỗi tác giả Chứng Đạo Ca ví với chuyện “Rủ nhau giành trăng đáy nước”

Ngũ nhãn là năm thứ mắt, nói cách khác là năm cách “tư duy” mà cùng một cách ngó nhìn. Đó là: nhục nhãn, thiên nhãn, pháp nhãn, tuệ nhãn và Phật nhãn.

Ngũ nhãn thanh tịnh, con người tự có năm thứ sức mạnh , đủ sức tiến mạnh trên con đường Bồ đề Vô thượng. Đó là:

CHÁNH TÍN, CHÁNH TINH TẤN, CHÁNH NIỆM, CHÁNH ĐỊNH VÀ TRÍ TUỆ BA LA MẬT.

Điều đó nói với ai? Dễ có mấy người biết! Dễ có mấy người tin! Đó là
“…Duy chứng nãi trí, nan khả trắc” Họ không tin, không đáng trách, vì họ khác môi trường.