THI CA 5 – CÁI THẤY CỦA NGƯỜI CHỨNG ĐẠO VỀ TĨNH TÂM VÔ NIỆM

đạo ca chương 6

Phiên âm:

Thùy vô niệm? Thùy vô sanh
Nhược thực vô sanh vô bất sanh
Hoán thủ cơ quan mộc nhân vấn
Cầu Phật thi công tảo vãn thành

Dịch nghĩa:

* Ai là người thường ước mơ vô niệm
   Ai là người hằng mong đạt đến vô sanh
   Vô niệm vô sanh là ước mơ cuồng vọng hảo huyền
   Rất oan uổng! Hóa đá một kiếp người tràn đầy linh động.
* Để trắc nghiệm, xin hỏi,  “ông Robot” người máy
   Quả Bồ đề! Bao năm tháng nữa, ông thành?
   Hỏi là hỏi vậy thôi, hỏi tức trả lời
   Ai can đảm, đủ sức chờ “ông” giải đáp.

TRỰC CHỈ

Tu đạo Phật, rất cần CHÁNH NIỆM mà không cần VÔ NIỆM. Có thể nói: Có chánh niệm là có tất cả đức tốt, hạnh lành. Có chánh niệm rất dễ thành công trên tám nẻo đường “bát chánh”. Suốt cuộc đời hóa đạo chúng sanh, đức Phật không lúc nào rời chánh niệm. Chánh niệm nuôi lớn ngũ căn, chánh niệm phát triển ngũ lực, chánh niệm giữ gìn thất thánh tài, chánh niệm trưởng dưỡng thất giác chi. Chánh niệm cũng là chất liêu bổ dưỡng để tưới tẩm, để đượm nhuần cho quá trình phát triển của 18 pháp bất cộng của Như Lai Phật.

Tu Phật mà mong cầu VÔ NIỆM là tu sai. Vô niệm thì còn ai để biết, để tư duy chân lý và những gì phi chân lý!

Tu mà cầu được vô sanh cũng là lối tu sai lạc. Trên cõi đời, có cái gì không biến chuyển vận hành sinh diệt? Đá gỗ còn không ra ngoài vòng vận động vô thường “hằng chuyển” sát na sanh diệt, huống hồ là một hữu tình “tối linh ư vạn vật”!.

Mong trở thành người VÔ NIỆM, cầu được chứng đắc VÔ SANH là lý tưởng cuồng vọng sai lầm và không có ngày hiện thực. Giả sử cái ngày hiện thực đến, con người VÔ NIỆM VÔ SANH “tệ” hơn loài khoáng vật, thực vật vô tình…..Con người hữu tình, vốn có tri giác lại trở thành người máy có “cơ quan” điều khiển vậy thôi sao?

Việc làm của người tu hành, tương tợ như việc làm của người huấn luyện khỉ. Người huấn luyện khỉ có tài là “thuần hóa” được khỉ, dạy khỉ làm trò, làm xiếc….theo ý muốn của mình. Chứ huấn luyện khỉ làm cho “óc khỉ” trở thành chứng bệnh phân liệt, không còn hoạt động được gì, đó không phải là cách huấn luyện khỉ của người có tài, có trí.

Tu hành cần có những giờ phút “tĩnh tâm” nhưng tĩnh tâm không được hiểu là những phút giây VÔ NIỆM.

VÔ SANH là một ý niệm mà người tu Phật phải từ bỏ dứt khoát. Vô sanh đồng nghĩa với “đoạn diệt”. Tự mình làm cho mình “rớt” vào hàng ngũ của ngoại đạo “đoạn kiến” là cách tu sai lạc, đáng thương!