Thay vì phán xét, miệt khinh
Hãy ngồi soi lại xem mình tốt chưa
Chớ nên ác khẩu văng bừa
Ở đời ai dễ sớm trưa vẹn toàn!
Thay vì giải nghiệp, cầu an
Hãy tu tâm tính và làm điều hay
Phàm khi sống tốt mỗi ngày
Ắt tâm an lạc, chẳng day dứt gì!
Thay vì trách oán, sân si
Hãy thôi nhỏ mọn so bì hơn- thua
“Thấp- cao” như thể trò đùa
Thế thời xoay chuyển, tôi- vua luân vòng!
Thay vì giành giật, đếm đong
Phù vân xem nhẹ cho lòng thảnh thơi
Báu châu cũng chỉ nhất thời
Thác ai mang được về nơi cửu tuyền!
Thay vì trốn chạy nghiệp duyên
Hãy truy gốc gác muộn phiền do đâu
An nhiên cho bớt lụy sầu
Vô ưu trước những nông- sâu, vắn- dài!
Thay vì kỳ vọng ngày mai
Công danh toại ý, lộc, tài ước mong
Hãy yêu và hãy bằng lòng
Những gì đang có ở trong tay mình!
Vô thường biến dị nhân sinh
Vô ưu để lấy thanh bình, an yên!
Nguyện đem công đức này
Hướng về khắp tất cả
Đệ tử và chúng sanh
Đều trọn thành Phật đạo
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Như Nhiên Thích Tánh Tuệ