Tin Em đến vào một chiều tuyết lạnh,
Rừng thông già xơ xác trắng màu tang,
Buốt con tim, máu nhỏ giọt tình thâm,
Chân hoang vắng tìm Em trong cõi nhớ.
Nhớ xưa dáng Em gầy qua song cửa,
Miệt mài từng con số lẫn thơ văn,
Mong sao cho tên bảng hổ đề danh
Để xứng đáng là trai trên cuộc thế.
Nhịp cầu đó, em chưa qua, đã gẫy,
Chị đong đưa từng ngày tháng u buồn,
Tiễn Em về vùng đất lạnh cô đơn,
Lời Kinh Thánh, chuông chiều, cầu siêu độ.
(cho em tôi P.K. Linh)
P.Thụy Khuê