Lẳng lặng mà nghe, Để mà AN ỔN
Phước báu không tổn, Luôn luôn AN LÀNH
Khỏi phải đua tranh, AN CƯ lạc nghiệp
Chẳng ai bì kịp, Đó là AN NHIÊN
Bản tánh lương hiền, AN YÊN mà sống
Tánh hay nổi nóng, AN HÒA được sao
Tranh thấp tranh cao, Là không AN PHẬN
Khỏi phải hối hận, AN TRÚ Tâm Thiền
Thẳng chốn Đài Liên, AN NHÀN niệm Phật
Sá chi còn mất, Sẽ được AN TÂM
Tai họa viếng thăm, Nhờ người AN ỦI
Chớ nên buồn tủi, AN LẠC nhờ tu
Bỏ hết hận thù, AN VIÊN công đức
Vì người góp sức, AN VUI cả đời
Tha thứ người ơi, AN BÌNH cuộc sống
Thả mồi bắt bóng, Là không AN TOÀN
Phiền não không còn, Về nơi AN NGHỈ
Thiền Quán Thiền Chỉ, Giới hạnh huân tu
Dẹt phá mây mù, Tuệ Quang hiển lộ
Tâm hết đau khổ, Ngủ uẩn giai không
Đừng ngóng đừng trông, Đừng mong nương tựa
Trăm ngàn lời hứa, Chỉ là hư vô
Hơi thở ra vô, Rổng rang bật nhất
Phải tốn công sức, Khổ hạnh ngày đêm
Đừng cố kiếm tìm, Nơi ta có đủ
Tâm mình làm chủ, Hạnh phúc ngập trời
CẢ KÊU AI ƠI, MAU VỀ BÊN PHẬT.
12.9.2021 Thích Trí Huệ