BẾN SÔNG TRĂNG

Trăng nghiêng như một con đò,

 Làm chiếc thuyền nhỏ nhấp nhô ngang trời.

Ta còn đi giữa dòng đời,

Giật mình mới biết trăng vời đầu non.

Muốn làm một chiếc thuyền con,

Chuyến đò Bát Nhã sang ngang bến đời.

Trăng khuya đã ngang lưng trời,

Tóc sương trắng điểm dòng đời vấn vương.

Lênh đênh vướng bận đoạn trường,

Trăng sang đầu núi vô thường mà thôi.

Con đò đi giữa dòng đời,

Tìm về bến giác là nơi an lành.

Phật tử Thanh Bình
Tháng 8/ 2013