Có một con quạ đen sống ở trong rừng, và nó vô cùng thỏa mãn với cuộc sống của nó. Cho đến một hôm nó nhìn thấy thiên nga…
“Thiên nga thật trắng, còn mình thì đen sì…”, nó tự nhủ.
Nó bèn tiến lại gần thiên nga và nói: “Cậu chắc là loài chim hạnh phúc nhất trên đời?”.
Thiên nga nghe vậy bèn nói: “Thực ra tôi vẫn nghĩ tôi là loài chim hạnh phúc nhất trên đời, cho đến khi tôi nhìn thấy vẹt, chú ấy có những hai màu sắc sặc sỡ. Nên theo tôi, vẹt mới là loài chim hạnh phúc nhất thế gian này.”
Sau đó, quạ bèn đi tìm vẹt.
Vẹt nói: “Tôi cũng đã từng sống rất hạnh phúc, cho đến khi tôi nhìn thấy bác Công. Tôi thì chỉ có hai màu, bác ấy thì có đủ các màu sắc sặc sỡ.”
Qụa bèn đến bên bác Công và nói: “Bác Công à, bác thật là đẹp. Ngày nào cũng có hàng ngàn người ghé thăm bác trong khi nhìn thấy cháu thì họ chỉ xua đi. Có lẽ bác là loài chim hạnh phúc nhất trên đời.”
Bác Công trả lời: “Ta đã luôn nghĩ mình là loại chim hạnh phúc nhất trên đời…
Nhưng chỉ vì vẻ đẹp bề ngoài mà ta suốt ngày bị giam cầm trong lồng sắt. Ta đã nghĩ rất nhiều và cảm thấy rằng, chỉ có loài quạ là không bao giờ bị giam cầm. Vì vậy suốt mấy ngày qua, ta đã nghĩ ước gì mình là một con quạ đen. Có thể tung cánh bay lượn khắp thế gian này.
Qụa nghe vậy hết sức ngạc nhiên và như bừng tỉnh.
Đó cũng là bài học cho chúng ta!
– Chúng ta luôn nhìn vào người khác và có những so sánh không cần thiết để rồi thấy buồn rầu.
– Chúng ta không biết quý giá những thứ mình đang có, từ đó luôn cảm thấy mình không hạnh phúc.
HÃY TRÂN TRỌNG NHỮNG GÌ MÌNH CÓ. Đó chính là bí quyết để sống hạnh phúc hơn, để bớt có những so bì, đố kị, dẫn đến những hậm hực không đáng có.