Sống chết với ta điều vô nghĩa
Con người muôn kiếp tự xa xưa
Yêu thương rồi cũng ra tan tác
Thù hận nhau chi một kiếp thừa!
Sống chết với ta điều vô nghĩa
Ngại ngùng chi nữa – vô thường ơi!
Dang tay vui đón niềm mơ ước
Say tỉnh mình ta một bầu trời.
Sống chết với ta điều vô nghĩa
Vui buồn như thể tựa mây trôi
Lang thang muôn nẻo về đâu nhỉ?
Đầu cuối chân mây, một cuộc đời . . .
Sống chết với ta điều vô nghĩa
Đạo đời chung thủy một lần thôi.
Rồi mai sương trắng lên đầu núi
Còn lại gì đây . . . chỉ một lời!
Sống chết với ta điều vô nghĩa
Luân hồi như giấc mộng Nam Kha.
Chỉ trong khỏanh khắc là Tiên Phật
Chớ uổng thời gian một kiếp người . . .
Sống chết với ta điều vô nghĩa
Trở về nhà cũ thuở đi hoang . . .
Vui như tin mới – người xa đến
Trọn nghĩa bao năm giấc mộng vàng.
Sống chết với ta điều vô nghĩa
Có gì lo ngại phải không anh?
Thản nhiên vô sự niềm an lạc
Đời Đạo như nhau . . . chỉ một cành!
thơ Cao Nguyên